Bạn đang xem: Xà quần là gì ![]() ![]() ![]() | |
T R A N G C H Ủ | Thơ Thu Nguyệt |
Vnạp năng lượng Thu Nguyệt | |
Nhật ký kết tác giả | |
Viết về tác phẩm TN | |
Phyên ổn về Thu Nguyệt | |
Tác phđộ ẩm Đặng Ca Việt |


Vnạp năng lượng Thu Nguyệt - TẢN VĂN
Ngôn ngữ miềnNamtất cả tự “xà quần” nghe nó tốt không còn biết! Nó chỉ chiếc sự quanh quẩn mà lại rượu cồn với mạnh bạo rộng. (Có lần nghe mấy các bạn cá tính hát sửa lời bài hát Đoàn giải pđợi quân của Phan Huỳnh Điểu, tất cả đoạn “Cờ bay phất chim cút xà quần xà quần” nghe nhưng bắt buộc nín cười, và cười cợt âm ỉ mãi mỗi lúc ghi nhớ lại. Hai mẫu chữ “xà quần” nó hay cần nói là hay!!!)
Ta làm sao bây giờ? Ta làm cái gi bây giờ? Có phần đông thời điểm trong cuộc đời, ta thảng thốt, xà quần xà quần quanh phần đa thắc mắc như vậy.
Rồi lê lết trườn thoát ra khỏi vòng lẩn quẩn, sứt nước đôi mắt vực dậy.
Rồi ngoái lại dòm, nghe nỗi bi lụy tận xương tủy dâng lên rút xuống…
Rồi lại xà quần xà quần tra cứu lối thoát
Rồi lại không chịu đựng thoát lúc nhìn thấy lối, vày cảm thấy không được dũng mãnh, vì chưng còn tmê mệt đắm…
Rồi viện đầy đủ lý do để xà quần xà quần…
Con loài kiến trườn quanh miệng chén bát – tuyệt nhất là loại bát đã quay - đâu có biết bản thân vẫn trườn xung quanh mồm bát, vì dịp như thế nào nó cũng thấy bao phủ nó những sản phẩm công nghệ phần đông sẽ đổi khác, đã ra mắt.
Đã làm nhỏ con kiến trườn xung quanh miệng chén thì dừng tuyệt trườn, trườn ngược trườn xuôi trườn nhanh trườn lừ đừ gì cũng như vậy.
Bạn sẽ nói: Dễ ẹt, chỉ cần trườn khỏi cái chén. Cuộc đời vẫn mở ra đủ sản phẩm công nghệ. Sẽ là 1 bé con kiến cố này ráng kia…
Con kiến ngon miệng biết luôn luôn bản thân là nhỏ loài kiến.
Rồi sao nữa???
Chờ thôi.
Đó là vụ việc của vớ cả!!!
Mầm non đợi đổi thay cây, nụ hoa ngóng trở thành hạt, phân tử ngóng biến đổi mầm…
Chờ thôi.
Và sẽ là vấn đề của vớ cả!!!
Chờ trong tâm trạng vậy như thế nào, hành xử nạm nào? Đó là vấn đề của từng.
Ủa, điều to tát ấy có gì xa lạ đâu, ai cũng biết.
Vậy thì gồm gì lạ lẫm đâu lúc ta cđọng xà quần xà quần?
Cứ xà quần đến sẽ đời đi, dẫu thời hạn của ta hạn chế, dòng qua rồi ko trở lại (ủa mà trở về làm cho chi?)
Cứ đọng xà quần vẫn đời đi cùng vì vô hay tứ phía. Mỗi phút giây ta rất nhiều đang không giống rồi.
Chỉ một thiết bị chớ nhằm xà quần: Nhận thức.
Nhận thức ta xà quần, ta lừng khừng, vì cái sự xà quần luôn đụng cùng khỏe khoắn, thấy vậy, ta tưởng bản thân chẳng phải ù lì, đứng im. Ta tưởng bản thân ngon! (“Cờ bay phất phới” nghe ngon dễ dàng sợ vậy mà lại xà quần xà quần mới mắc cười! Bởi nếu như không xà quần thì làm thế nào nhưng mà bay phất phắn, bay tuốt thăng thiên mất tiêu luôn luôn rồi!!! Hổng bao gồm tua dây giữ lại nhỏ diều lại thì làm thế nào nó bay? Triết lý sự đời thâm sâu đâu chỉ gồm từng nào đó!)
Mọi sự sống đời vốn xà quần cùng có thể xà quần, chỉ muốn chừa ra: xà quần dấn thức.